Ngày ngày mộng du | Chương 2

Chương 2:
“Cậu thích thì tôi cũng thích, tôi không thích thứ cậu không thích.”

Editor: Mận Mơ Màng

Cố Tỉnh lúc đang còn trong giai đoạn là tiểu Muội Muội, cậu luôn nhớ rằng mình là một ca sĩ chính của nhóm nhạc rock cực ngầu.

Ở buổi giao lưu nào đó sau tiết mục cháy lửa trên sân khấu, người dẫn chương trình có hỏi: “Các cậu có sở thích gì không?”

Trước đây Cố Tỉnh được hỏi, cậu không hề trả lời theo phương hướng bình thường, lời nói ra lúc nào cũng gây ngạc nhiên đến bất ngờ. Bị người đại diện phê bình một hồi, cậu giải thích “Không giỏi phát ngôn tại chỗ, nên đành phải nghĩ đến cái gì thì nói cái đó thôi”.

Đội trưởng Thẩm Tùng ra mặt thay cậu, đưa ra một câu trả lời dập khuôn rất phổ biến: “Sáng tác, du ngoạn để tìm kiếm linh cảm.”

Nhưng anh ta lại quên mất rằng, Cố Tỉnh cũng là một kiểu người rất kiên trì.

Cố Tỉnh yên lặng nghe. Khi người dẫn chương trình nhìn về phía mình, cậu trầm mặc một lúc, giống như đang nghiêm túc tự hỏi, nhếch chân phải lên quơ quơ, ngẩng đầu với vẻ mặt nghiêm túc nói: “Uống rượu, hút thuốc, đua xe, tán gái.”

Sau khi nói xong, cậu lại lần nữa gục đầu xuống lâm vào trầm mặc, trong đầu lướt qua sở thích của ca sĩ rock and roll mình thần tượng một lần nữa, vui sứng quơ quơ chân, ra vẻ thâm trầm gật đầu khẳng định đáp án của mình.

Tính cách của cool ngầu boy phải vững vàng, thẳng thắn.

Nội tâm Thẩm Tùng gần như vặn vẹo xoắn vào bức tranh The Starry Night với một tâm hồn trống rỗng, tái nhợt, hoảng loạn vô cùng.

Nội dung này, có thể truyền bá sao??

Chỉ có hai tên gia hỏa ở phía sau thích xem náo nhiệt không chê chuyện lớn. Tần Hạo cười ngã trên sô pha, tiếng ngỗng kêu liên tiếp từ trong miệng bay ra, một hồi lâu mới ổn định lại được, vừa thở lớn vừa bồi thêm: “Làm tốt lắm, cướp mất lời của tôi rồi.”

Tống Trì cố nén cười, nhìn thẳng vào đôi mắt tràn ngập nghi hoặc và xinh đẹp của Cố Tỉnh, trong lòng lại sinh ra y nghĩ trêu chọc: “Không có ăn cơm sao?”

Cố Tỉnh không chút do dự vứt bỏ cái mác không phô trương này đi “Đó là cậu thích thôi.”

Cố Tỉnh trong giai đoạn này là một cool ngầu boy, muốn cậu công khai bản thân là “Người đam mê ẩm thực” sao, chuyện đó đương nhiên là không có khả năng.

“Cậu thích thì tôi cũng thích, tôi không thích thứ cậu không thích.” Tống Trì ghé sát vào tai cậu thì thầm, Cố Tỉnh chỉ cảm thấy một luồng hơi nóng cọ qua vành tai, mang theo ngứa ngáy, làm lỗ tai mẫn cảm của cậu nháy mắt đã chuyển sang màu đỏ.

Tên khốn này, từ khi biết điểm mẫn cảm của cậu là ở tai, hắn luôn nhân cơ hội đó để trêu chọc cậu

Thật đáng yêu quá, muốn sờ. Tống Trì cứ nhìn trực diện và chăm chú vào vàng tai đang gần trong gang tấc, tay lại ngo ngoe rục rịch.

Cố Tỉnh nhanh chóng phát hiện, kéo khoảng cách với hắn, lấy phần tóc vén ra ngoài, che đi hai mạt ngượng ngùng ở hai bên tai, khôi phục trạng thái cool ngầu của mình, lạnh lùng ôm hai tay ở trước ngực, từ chối mấy lời nịnh nọt từ Tống Trì

Này ba thằng nhóc kia.

Cảm giác bất lực không tự nhiên mà có, Thẩm Tùng chết lặng: “Có thể bỏ qua hỏi đáp không?”

Kỳ thật là còn muốn hỏi có thể tách hai người đó ra được không vậy chương trình ơi?

Kế tiếp chính là phân đoạn trò chơi, phần thưởng chính là thịt nướng mềm mại ngon ngọt.

Đầu khóe miệng Muội Muội bất giác cong lên, lưng cũng lặng lẽ duỗi thẳng, không giấu được sự nóng lòng muốn thử.

Người chủ trì cười trêu: “Sao lại trông cứ như gặp được người trong lòng vậy.”

“A Tỉnh.” Tống Trì đột nhiên lên tiếng.

“Hửm?” Cố Tỉnh không chút để ý mà đáp lại, tràn ngập trong ánh mắt đều là mấy miếng thịt thơm ngon trên vỉ nướng.

Tiếng cười ngỗng của Tần Hạo lại lần nữa không nín được.

Khi nhìn thấy một dãy hộp bí mật được phủ bằng vải, Cố Tỉnh còn chưa ý thức được sự nghiêm trọng của vấn đề.

Một chút kinh nghiệm chơi trò chơi cũng không có , cậu và Tần Hạo suy đoán: “Bên trong là đạo cụ trò chơi sao?”

Tay chơi già đời như Tần Hạo gật đầu. Cố Tỉnh đắc ý, nhếch khóe miệng lên.

Ánh mắt Tần Hạo mang theo chút yêu thương. Là trò chơi đạo cụ, nhưng chắc chắn không phải là mấy cái loại đạo cụ đơn thuần như cậu nghĩ đâu.

“Hãy lấy 10 viên ngọc từ trong hòm ra! Trò chơi bắt đầu!”

Rất nhanh Cố Tỉnh đã cười không nổi.

Khiêu chiến đầu tiên chính là Thẩm Tùng và Tần Hạo. Hai người này ngày thường tự xưng là mãnh hổ và con người rắn rỏi của Orange Garden, tay mới vừa thò vào cái hộp đã dễ dàng phát ra mấy tiếng thét chói tai vào trong phòng ghi âm.

Tần Hạo thậm chí thiếu chút nữa còn hất ngược cái nắp hộp lên, làm Cố Tỉnh giật mình run lên.

“Tần Hạo, bình tĩnh một chút.” Tống Trì nói.

“Có thể cử động! Còn sẽ cắn người!” Tần Hạo gào thét lớn hơn, siết tay lại đến mãnh liệt.

Một Muội Muội nào đó giả vờ bình tĩnh nhưng lại âm thầm thu mình lại phía sau lưng Tống Trì.

Cậu cảm thấy bản mình thiếu một cặp kính dâm để che đi sự hoảng loạn trong mắt mình.

Tổ tiết mục đã đặc biệt chuẩn bị một máy quay để chụp cận cảnh biểu cảm đang dần cứng lại của cậu, cung cấp cho cư dân mạng biết bao gói meme đầy sống động.

Tống Trì nhìn người ở phía sau mình chau mày, nhưng vẫn không nhịn được thăm dò Cố Tỉnh, cười nói: “Hai người bọn họ quá nhát gan.”

Hồi trước lúc Tỉnh Muội ăn đồ cay, con chó của tôi còn biết ngậm miệng hơn cậu!

“Nghe thật dọa người.”

Nghe đến đây, nội tâm người nào đó đã chịu đòn đến nghiêm trọng.

“A Tỉnh nói đúng, đúng là rất dọa người.” Cái tên không bằng con chó phụ họa, còn ném về phía cậu ta vài ánh mắt khiêu khích.

Thấy Cố Tỉnh vẫn rất lo lắng, Tống Trì không tiếng động sát lại gần cậu, thoạt nhìn như thể Cố Tỉnh đang dựa vào trong lồng ngực hắn. Hắn khẻ ngửi mùi ngọt ngào trên mái tóc của Cố Tỉnh, trong lòng chợt xuất hiện một mảnh mềm mại.

“Bên trong sẽ là thứ gì nhỉ?” Lực chú ý tập trung ở chỗ khác Cố Tỉnh hồn nhiên không hề cảm nhận được dụng tâm kín đáo của người bên cạnh.

“Chắc là mấy động vật vô hại, hoặc mấy món đồ chơi chạy bằng điện linh tinh.”

Cố Tỉnh hiểu rõ gật gật đầu, đang muốn quay đầu tiếp tục xem, đã nghe được Tống Trì ghé sát nói một câu: “Yên tâm, không phải cái loại đồ chơi chạy bằng điện hôm trước cậu hỏi tôi đâu.”

Nói xong còn khẽ cười một tiếng, ánh mắt đầy thâm sâu.

Khuôn mặt nhỏ nháy mắt đã đỏ lên, khẩn trương nhìn bốn phía xung quanh sợ có người chú ý tới, sau đó lôi kéo cánh tay Tống Trì bắt người cúi đầu, nhỏ giọng nói: “Lần trước không phải đã giải thích qua với cậu rồi sao?”

“Có sao?” Tròng mắt Tống Trì lộ ra mờ mịt, còn tràn ngập sự xin lỗi tươi cười.

Cố Tỉnh cười lạnh một tiếng, hai mắt treo 5 chữ “Có quỷ mới tin cậu”. Cậu ngẩng lên đầu, Đôi mắt xinh đẹp đào hoa nhìn thẳng đối phương, nhướng mày nói: “Vậy sau tiết mục này chúng ta phải giải quyết lại đống hiểu lầm này thôi?” Hỗn đản, hết tiết mục này liền làm một trận luôn đi.

Cậu không hề biết rằng cái bộ dạng này của cậu lại có bao nhiêu gợi cảm trong mắt đối phương.

Tống Trì hầu kết giật giật, có chút miệng khô lưỡi khô.

Đến phiên Tống Trì.

Hắn khí tức ổn định, tay khua khua bên trong qua lại tìm ngọc pha lê, thờ ơ với sự quấy nhiễu của bao tay mát xa ở trong hộp, một lần đã cầm ra vài viên, hai ba lần đã giải quyết xong nhiệm vụ.

Sau khi kết thúc hắn nhìn phía Cố Tỉnh, Muội Muội còn đang ở giận dỗi, làm lơ hắn.

“Tốc độ nhanh đến kinh người! Kế tiếp chính là người cuối cùng Cố Tỉnh .”

Bị lăn lộn một phen, cảm giác khẩn trương ban đầu ở trong lòng Cố Tỉnh sớm đã tan thành mây khói.

Trong lòng cậu lại mắng nhiếc Tống Trì. Lưu manh, cậu lơ là một chút là lại dùng mọi cách để trêu chọc cậu.

Cậu đứng ở trước rương đen, thử thăm dò duỗi vào trong, đầu tiên là bỏ tay vào trong rương nước lạnh, gợn nước di chuyển, đột nhiên chạm được một cái.

Sống! Cậu bị dọa đến thân hình run lên.

Ổn định nào, bản thân mình là một cool ngầu boy.

Cool ngầu boy lạnh mặt, run tay tiếp tục mò xuống dưới, trong lòng cũng đã lạnh theo nước ở trong rương thủy.

Thế nhưng không chỉ có một con!

Một đám sinh vật vừa lạnh vừa trơn di chuyển quanh cánh tay, thậm chí còn dán lên trên tay cậu. Ý thức được điểm này, vẻ mặt bĩnh tĩnh của Cố Tỉnh đột nhiên xuất hiện một cái khe .

Cool ngầu boy cũng sẽ sợ hãi QAQ

Tổ tiết mục lại càng zoom cận cảnh biểu cảm ngày càng bất lực của cậu, Làm một số meme dự trữ.

Cố Tỉnh đột nhiên rút ra tay, nhấp môi nghiêng người sang một bên, chậm rãi dịch bước chân, dưới sự chăm chú từ ánh mắt mờ mịt của mọi người, từ từ dạo qua một vòng sau đó lại thu tay trở về.

“Đây là một loại chiến thuật.” Tống Trì trên mặt cười cười trêu chọc, nhưng không ai biết rằng bản tính chiếm hữu đang khuấy động trong tâm trí của hắn, bất mãn với mấy hành động nhỏ đáng yêu theo thói quen của Cố Tỉnh bị người khác phát hiện.

Kể từ lúc theo Cố Tỉnh gia nhập ban nhạc, hắn đã quyết định , báu vật của hắn sẽ tỏa sáng trước mặt người đời, mà hắn chỉ có thể kiêu ngạo chứ không cam lòng.

Hắn kiêu ngạo rằng bảo bối là của mình, không cam lòng nhưng lại không có cách nào giấu bảo bối thành của riêng mình. Hắn rất rõ, chỉ có trở thành tay ghita đứng đầu cả nước này, trở thành một bộ phận không thể thay thế được trong đội, mới có cơ hội chiếm trước giữ lấy tất cả những điều tốt đẹp của bảo bối. Cố Tỉnh chỉ có thể là của hắn.

Mọi người: Cảm ơn, chiến thuật của anh rất đáng yêu.

Cố Tỉnh cảm nhận được sự tiếp xúc của mấy sinh vật không rõ là gì, tay cắm thẳng xuống rốt cuộc cũng sờ được một hạt lên, như trút được gánh nặng nhặt hạt ngọc vào trong bát một cách nhẹ nhõm, trên mặt cuối cùng cũng có ý cười, sau đó lại mộc mặt bắt tay thả lại trong nước.

“Thật xin lỗi vì đã quấy rầy, cố chịu một chút, rất nhanh thôi.” Cố Tỉnh nhẹ giọng trấn an đám sinh vật trong nước.

“Dùng từ có chút không đúng.” Tần Hạo nói.

Cố Tỉnh không phản ứng lại cậu ta, dành hết tâm trí cho việc giao tiếp với các sinh vật trong nước, lấy từng viên ngọc ra ngoài.

“Liệu có khi nào có viên ngọc bị chúng nó nuốt vào trong bụng không.” Muội Muội phiền lòng nói.

“Sẽ không, còn ba viên nữa, cố lên.” MC lập tức phủ định.

Cố Tỉnh: Ngoan ngoãn tiếp tục tìm kiếm QAQ

“Một, hai, ba…… Mười viên, chúc mừng tìm được hết rồi!”

MC kiểm xong số hạt ngọc, sinh vật trong rương nước cũng được phơi bày ra.

Cố Tỉnh cau mày nhìn đám cá chạch dày đặc bên trong, nhịn không được bẹp miệng: “Thật dọa người.”

Tống Trì cười giúp cậu lấy một cái khăn lau sạch sẽ cái tay ướt rầm rề, phủ lên bàn tay lạnh lẽo một lát: “Chán ghét nó thì có thể nói cho tôi, tôi cầm chúng nó đi nướng.”

“Chúng nó để xếp hàng sau đi, ăn thịt nướng trước.” Nhắc tới thịt nướng, đôi mắt Cố Tỉnh liền sáng lấp lánh, lộ ra vẻ lanh lợi và thích thú.

Làm cho Tống Trì nhìn thấy mà muốn hôn chúng nó.

Cũng chính là sau khi chương trình này phát sóng, chuyện ham ăn bị bại lộ và “Heo con Orange Garden” cũng chính thức được ra mắt.


Tư thiết: Mức độ cởi mở của xã hội cao, mọi thứ đều thuận lợi cho Tống Ca quấy rối heo heo!

Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Ads Blocker Image Powered by Code Help Pro

Chặn Quảng Cáo Rùi!!!!

Chỉ tốn chút xíu thời gian bấm vào quảng cáo để giúp Mận có chi phí để duy trì trang web, nên nếu có thể Mận mong cậu sẽ tắt trình chặn quảng cáo và giúp đỡ hỗ trợ Mận chút chút nghen!!!