Chương 1:
“A Tỉnh mập cũng rất đáng yêu, mập rồi không ai thích thì mình tôi thích là được.”
Editor: Mận Mơ Màng
Tôi vừa nhậm chức mới với tư cách là một trợ lý, việc đối diện bốn chàng trai cao lớn vẫn còn làm tôi cảm thấy vô cùng bối rối.
Cố Tỉnh là người đầu tiên bắt chuyện với tôi, y thẹn thùng ngại ngùng đưa cho tôi một miếng bánh quy, vừa nói vừa nhét vào chính miệng mình một chiếc bánh y hệt, hai má phình phình lên giống một con hamster, bộ dáng ăn ngon lành như đang muốn chứng minh cho tôi thấy rằng loại bánh này thực sự rất ngon.
Sau đó tôi mới biết anh chàng này chỉ là muốn mượn danh nghĩa mời tôi ăn bánh quy để bản thân mình có cơ hội được ăn bánh mà thôi.
Khi đó tôi ngây dại nhìn chằm chằm vào mặt của y , bánh quy cũng quên nhận, thầm nghĩ: nhan sắc của ca sĩ chính Orange Garden đúng là danh bất hư truyền.
“Cô ấy không ăn thì để cho tôi nha.”
Một thân ảnh cao lớn chặn ngang tầm mắt tôi, tôi đột nhiên ngẩng đầu, ngay lập tức đối diện với một khuôn mặt tuấn mỹ với nụ cười tươi rói, hai tròng mắt nhìn thẳng chằm chằm vào tôi nhưng chẳng hề nhiếm chút ý cười nào, khiến da đầu tôi tê dại
Đó chính là Tống Trì người được mệnh danh là ” Tay ghita tài ba”
“Không thích bánh quy sao?”
“Tôi, tôi rất thích bánh quy.” Nghĩ đến nụ cười của đối phương, tôi dũng cảm đáp.
“Ăn rất ngon.” Cố Tỉnh khẳng định nói.
Từ các chương trình bên lề và các tiết mục khác trước đây, rất dễ để có thể nhìn ra được Cố Tỉnh là một “Người đam mê ẩm thực” (y thường tự xưng mình là như vậy vì “Nghe vậy trông có vẻ chuyên nghiệp hơn”). Y có ăn cái gì thì giọng nói cũng không dễ bị ngắt quãng, bộ dạng khi ăn cũng rất ngon lành khiến người ta thèm thuồng.
Tuy là, chỉ nhìn gương mặt đơn thuần kia thôi đã khiến cho người ta thèm ăn rồi.
“Cố Tỉnh, cậu đang làm gì vậy hả?!”
Khung cảnh ngào ngạt thơm ngon bị âm thanh đột ngột cắt ngang , Cố Tỉnh nuốt bánh quy xuống, thong thả ung dung cho bánh quy vào trong túi đóng gói rồi cẩn thận kẹp miệng túi lại, hai mắt mở to vô tội nhìn khuôn mặt ai oán của Thẩm Tùng ở ngoài cửa.
Nghe nói rằng nhóm trưởng của Orange Garden vừa làm cha vừa làm mẹ rất vất vả. Tôi nghĩ đây có thể là một trong những thứ nói lên điều đó.
“Tống Trì, cậu đừng bao che cho cậu ấy!”
Tống Trì buông bàn tay vừa lau miệng cho Cố Tỉnh xuống, nhún nhún vai: “Cậu giảng đi, chúng tôi cùng nhau nghe.” Sau đó ghé đầu sát lại bên tai Cố Tỉnh, thì thầm cái gì đó một lúc, Cố Tỉnh cười ngã vào trên người hắn.
“DM, các cậu cứ ôm ôm ấp ấp như vậy, ngày mai dứt khoát đi đến Cục Dân Chính đăng ký luôn đi.”
“Có thể.” Tống Trì vẫn giữ bộ dạng thảnh nhiên thờ ơ như cũ, thân mình lại chắn Cố Tỉnh đến kín mít.
Cố Tỉnh thì giả vờ phiêu đãng hai mắt, lén lút nhét cái bánh quy vào trong miệng, nhận thấy được ánh mắt sắc bén của Thầm Tùng thì lại nghiêm túc gật gật đầu.
Thành công hạ gục Thẩm Tùng.
“Coi như cậu là heo con cho rồi.”
Làm một fan kì cựu nên tôi đương nhiên biết danh xưng thân ái “Heo con” bắt nguồn từ đám anti-fan thường xuyên mắng Cố Tỉnh thích ăn là heo, châm biếm y lúc nào cũng có bộ dạng như ăn không đủ no vậy.
Fans phẫn nộ, ca ca nhà ta là người bọn ngươi có thể mắng à? Vì thế các nàng dùng sức mạnh của tình yêu , thêm một từ vào cái tên xấu xí kia, biến nó thành “Heo con” đáng yêu.
Thẩm Tùng không để bụng đến việc khẩu chiến của fans. Anh tin rằng thực lực mới chính là đạo lý chân chính để nói lên một con người. Nhưng biết làm sao được, Cố Tỉnh lại có thể chất dễ béo, thanh danh “Heo con Orange Garden” truyền xa, fans cũng để lại bình luận nhắn gửi “Mong nhớ cơ bụng của heo con”, làm anh sầu đến phát hoảng.
Dù sao cũng không phải ai cũng có thể thẳng thắn nói ra mấy câu “gay cấn” khiến khán giả chấn động giống như Tống Trì: “A Tỉnh mập cũng rất đáng yêu, mập rồi không ai thích thì mình tôi thích là được.”
Sau khi tôi lên làm trở lý, trọng trách giám sát Cổ Tỉnh liền rơi xuống trên người tôi.
Cố Tỉnh đối với mấy chuyện ăn uống này cũng không phải là thờ ơ, ăn cái gì cũng chẳng thèm để ý, y luôn coi trọng đề nghị của fans, bản thân cũng rất có nghị lực, ngày nào y cũng được Tống Trì gọi dậy chạy bộ buổi sáng, cũng kiên trì ở trong phòng gym tập thể dục.
Ngày concert bắt đầu, Cố Tỉnh mặc một chiếc áo sơ mi đầy hoa phanh rộng, ung dung đứng giữa sân khấu.
Y uốn mình theo điệu nhạc, hất nhẹ mái tóc dài, mồ hôi chảy dài trên cơ bụng xinh đẹp, theo tuyến nhân ngư mê người tiến vào đai quần siết chặt, ánh mắt khi thì sắc bén khi thì dịu dàng, nhất cử nhất động của y đều tác động vào nỗi lòng của mỗi người ở đây.
Khoảnh khắc y cất giọng lên, mọi người đều ở trong thế giới âm nhạc mà chính y tạo ra bằng giọng hát của mình, có phấn khích, có đau thương, có lừng lẫy, có nhẹ nhàng, có mơ mộng, có lãng mạn. Tâm trí những con người này từ khi sinh ra chưa bao giờ từng có đồng suy nghĩ, mà giờ đây lại vì giọng hát này mà cùng nhau hoan hô cùng nhau rơi lệ.
Y ở trên đài tự tin thoải mái, bộ dáng nắm trong tay không khí toàn sân khấu, chắc chắn là dáng vẻ động lòng người nhất.
Đúng vậy đó chính là ca sĩ chính của nhóm nhạc đến từ thiên thường Orange Garden.
Lúc độc tấu ghita, Cố Tỉnh đi đến bên người Tống Trì lười biếng câu lấy cổ hắn, khẽ cuộn lọn tóc dài của của chính mình, đôi mắt đào hòa xinh đẹp lẵng lặng nhìn chằm chằm khán giả dưới đài, khiến cho bên dưới một mảng khét chói tai.
Tống Trì nở một nụ cười không thể kiềm chế được với điếu thuốc lá trên miệng, giai điệu mê hoặc nhảy ra từ những ngón tay, đẩy cảm xúc toàn khán đài không ngừng tăng vọt, người nghe say sưa cuồng nhiệt.
Tống ca quả đúng là Tống ca, kỹ thuật đánh đàn siêu đỉnh, tư thế gảy đàn cũng soái biết bao nhiêu.
Độ bao dung của tôi với Tống Trì ở trên sân khấu khá cao, chỉ cần hắn thành thật đánh đàn là được.
Tất cả mọi người đều rất hài lòng với màn trình diễn.
Cố Tỉnh với giọng ca giàu sức hút, kĩ năng đàn ghitar đa dạng cháy bỏng của Tống Trì, âm bass quyến rũ linh động từ Thẩm Tùng và tiếng trống cuồng nhiệt của Tần Hạo tất cả phối hợp lại tạo thành một sân khấu tuyệt vời, hoàn toàn đốt cháy sự cuồng nhiệt của tất cả khán giả có mặt tại buổi diễn.
Tiếng nhạc khí thế đa màu sắc như cầu vồng dần chậm lại, Cố Tỉnh giơ cao hai tay, khi tràng trống nhiệt liệt cuối cùng hạ xuống, y nhắm mắt lại, phảng phất như tuyên bố kết thúc buổi diễn.
Khi mở mắt ra, cảm xúc kịch liệt phong phú trong mắt đã rút đi, chỉ còn lại sự trong sáng và ngượng ngùng lúc ban đầu, cầm micro lên nhẹ nhàng nói ” Cảm ơn”
Buổi biễu diễn kết thúc cũng là lúc Cố Tỉnh thẹn thùng thu lại bộ dạng hào quang tỏa ra bốn phía, ca sĩ chính thành thạo tự tin ban nãy với bây giờ như hai người hoàn toàn khác nhau.
Lúc xuống sân khẩu, Tống Trì cầm một chiếc khăn lông đi đến bên cạnh Cố Tỉnh, phủ lên đỉnh đầu cậu. Đột ngột bị che khuất tầm mắt làm cho Cố Tỉnh sợ hãi tới mức kinh hô lên một tiếng, tức giận túm lấy khăn mặt, nhỏ giọng oán trách: “Lại làm tôi sợ…”
Tống Trì giơ tay lên che đi khóe miệng đang tràn đầy ý cười, ôn nhu giúp y lau mái tóc dài ướt sũng, vừa lau vừa ghé vào sát bên tai cậu thấp giọng nói “Bảo bối cho tôi sờ được không?”, chọc cho lỗ tai Cố Tỉnh đỏ bừng, xấu hổ giận dữ muốn vỗ tay hắn xuống, lại bị hắn thuận tay túm chặt lấy rồi vuốt vuốt tóc.
Mỗi khi Tống Trì đối mặt với Cổ Tỉnh, hắn sẽ không khác gì mấy đứa nhóc tiểu học, thích nắm lấy bím tóc của mấy bạn nữ để thu hút sự chú ý, đại khái là chỉ có hắn mới có cái kiểu hành động như thế.
Nhóm nhạc của bạn chính là gay trắng trợn táo báo như vậy đó.
Dàn nhạc thành viên trung tổ cp đã thấy nhiều không trách. Quất châu fan CP nhiều nhất chính là Cố Tỉnh cùng Tống Trì, gần nhất là bởi vì bọn họ ở chung phương thức thực gay, thứ hai bọn họ trung thật sự có người là gay.
Ship CP các thành viên ở trong một ban nhạc đã không phải là điều gì đáng ngạc nhiên. Fan CP của Orange Garde nhiều nhất chính là của Cố Tỉnh và Tống Trì, thứ nhất là bởi vì cách thức mà bọn họ ở chung với nhau rất là gay , thứ hai là trong bọn họ thực sự có một người là gay
Tôi luôn suy nghĩ, hiện giờ hoàn cảnh xã hội sẽ như vậy mở ra nhất định có Tống Trì một phần công lao. Này liền không thể không đề acn ratings tối cao kia tràng tiết mục, người chủ trì phỏng chừng cũng không nghĩ tới chỉ là một cái bình thường cực kỳ về lý tưởng hình vấn đề, Tống Trì sẽ cho ra như vậy tao đáp án.
hoàn cảnh xã hội bây giờ cởi mở như vậy nhất định có một phần công lao của Tống Trì. Cái này không thể không nhắc tới tiết mục có rating cao nhất của đài ACN, Mc phỏng chừng cũng lường trước được một câu hỏi cực kỳ bình thường về hình mẫu lý tưởng thôi, mà Tống Trì lại có thể đưa ra được một đáp án sặc mùi gay đến như vậy.
“Hình mẫu lý tưởng của cậu là kiểu người như thế nào vậy?”
“Tôi thích tóc đen dài thẳng , da trắng xinh đẹp, eo rất nhỏ, giọng nói cũng phải gợi cảm……”
MC sững sốt, phỏng chừng không ngờ được người có bề ngoài sáng sủa như Tống Trì lại không cố kỵ biểu đạt dục vọng nội tâm như vậy, còn phô trương rõ ràng khiếu thẩm mỹ của một thẳng nam.
Tống Trì dường như sợ người khác nghe không ra, lại bỏ thêm một liều cực mạnh: “Giống như ca sĩ chính nhà chúng tôi vậy, sẽ làm cho người ta rất hưng phấn đó.”
Trong đầu tôi hiện ra khuôn mặt và dáng người của Cố Tỉnh……
Vô cùng nhất trí!
Nhưng mà anh ơi, đêm còn chưa tới mà anh!
Trở lại phòng ghi âm, Tống Trì mặt không đỏ, tim không nhảy, nói với Thẩm Tùng rằng quá trình thu âm hết thảy đều thuận lợi, Tần Hạo cùng thu với hắn chậm rãi vạch trần hắn, Thẩm Tùng lặp tức nổi cơn thịnh nộ.
Một trận gà bay chó sủa.
.
Chỉ có Heo con là không thèm để ý, Heo Con đang nghiêm túc ăn cơm, còn lén lút gắp mấy miếng thịt từ trong hộp cơm của Tống Trì, như không có việc gì cả mà ăn luôn.
Động tác nhỏ không tránh được ánh mắt của Tống Trì, vừa vào phòng ghi âm, lực chú ý của hắn ngay lập tức tập trung hết lên người Cố Tỉnh, ngẫu nhiên phân tâm một chút để khiêu khích nhóm trưởng.
“Heo con.” Tống Trì đi đến trước mặt cậu.
Cố Tỉnh hoang mang ngẩng đầu, khóe miệng đã bị lau một chút. Nhưng vẫn còn một hạt cơm dính ở khóe miệng.
Y ngượng ngùng cười cười, hai gò má giống như đóa hoa đào lộ ra vẻ xấu hổ, lấy giấy dùng sức lau miệng, dùng lực mạnh đến mức tạo ra vệt đỏ. Y luôn biết dùng mặt mình để lấy lòng, nhưng cũng chưa bao giờ quan tâm đến khuôn mặt của mình.
Tống Trì lấy một tờ giất khác, bộ dạng nhẹ nhàng cẩn thận như thể đang lau một chiếc bình sứ dễ vỡ, trong đôi măt thâm thúy chứa đầy sự ôn nhu, thoáng nhìn một cái sẽ trầm luân theo
Heo con bất đắc dĩ căn bản không ngẩng đầu, heo con cũng không thèm để ý, heo con tiếp tục vui vẻ ăn cơm thôi.
Cách hai người này thân thiết với nhau đã không khác gì một cặp vợ chồng trẻ, nhưng bọn họ thực sự vẫn chưa ở bên nhau.
Nghe nói là người nào đó tỏ tình không thành công.
Khi nghe nhóm trưởng kể là hai người họ chính là thanh mai trúc mã, tôi đã giật mình đến ngây người, nếu đó là sự thật, thì tốc độ của Tống ca cũng đúng là quá chậm.
Tống Trì, không được rồi! ( nhỏ giọng bb)
Tôi cũng lập tức hiểu ra nguyên nhân vì sao nhóm trưởng lại nhất quyết phải “theo đuổi” được Cố Tỉnh đến vậy, kiên trì ” quấy rối” suốt một tháng, không chỉ kéo được một ca sĩ chính có năng lực mà còn được tặng kèm thêm một tay guitar đầy kỹ thuật, việc này có có đặt vào được người ai thì khóe miệng người đó chắc cũng phải sáng ngang mặt trời.
“Khi đó cảm thấy anh ta rất phiền, ngày nào cũng bị hỏi là có căn nhắc tham gia hay không.”
Tiết mục lần đầu tiên Cố Tỉnh tham gia đã được hỏi câu chuyện này, y lãnh đạm trả lời, trong giọng nói còn mang theo chút ủy khuất.
Tống Trì ngồi ở phía sau y thừa cơ xoa xoa đầu y, tiện thể đùa giỡn với mái tóc mềm mại của y.
Khi đó Cố Tỉnh đang còn giữ kiểu tóc như mấy muội muội xinh đẹp, bởi vì ở trên sân khấu có rất ít biểu tình sinh động nên còn được coi là cao lãnh mỹ nhân, bây giờ tóc đã dài hơn, gương mặt thật cũng bại lộ, trở thành công chúa yêu kiều của mọi người
Mà tên nam nhân nào đó từ lúc ấy đã thích động tay động chân với muội muội rồi
Tôi cũng muốn sờ muội muội, muội muội đáng yêu lúc đó có ai lại không thích cho được. Chỉ hận không có sớm nhập hố mà thôi!